Wednesday, 21 September 2022

 Trích đoạn “Know no fear”

Biên dịch: Quoc Cuong Do


Bối cảnh: Xuyên suốt cuốn tiểu thuyết là chiến dịch tấn công hành tinh Calth do Quân đoàn Word Bearers thực hiện. Một yếu tố vô cùng quan trọng trong âm mưu này là đòn đâm lưng bất ngờ lên các chiến binh Ultramarines. Mục đích của việc này nhằm giúp cho Erebus thực hiện thành công nghi lễ hỗn mang triệu hồi quỷ dữ lên toàn cõi Calth, đồng thời đánh gục lực lượng phòng vệ của Ultramarines. Đọc đoạn trích các bạn sẽ hiểu yếu tố đam lưng bất ngờ ở đây là gì, và tại sao nó lại có vai trò quan trọng. Có thể nói, đây chính là phát súng đầu tiên của chiến dịch hủy diệt Calth.
Chúc các bạn vui vẻ.


[mark: -0.40.20]


‘Đã rõ,” Sorot Tchure trả lời. 

Rồi hắn quay lại với những người khác.Trên tàu Samothrace, thuộc cấp của hắn đang vẫn bù khú cùng với đại đội của Luciel. Họ vừa mới dùng xong bữa tối trang trọng do Luciel tổ chức. Không ai trong số họ cần tới những món ăn sang trọng như vậy, nhưng đó là một nghĩa cử mang tính tượng trưng. Họ ăn tối cùng với đồng minh, như những chiến binh thuở xa xưa, để thắt chặt tình bằng hữu cho cuộc chiến sắp tới. 

‘Có vấn đề gì sao?’ Luciel hỏi. 

Tchure lắc đầu. 

‘Vài thắc mắc về khoang chất xếp thôi.’

Tchure nhìn vào Luciel.

‘Tại sao các anh lại thay đổi phù hiệu và sắc phục?’ Luciel hỏi.

‘Chúng tôi đang tự làm mới mình,’ Tchure trả lời. ‘Một sắc màu mới để đánh dấu cho một khởi đầu mới. Có lẽ nó biểu trưng cho phẩm chất của vị primarch đáng kính của chúng tôi, cầu cho vũ trụ phù hộ ngài. Chúng tôi chưa bao giờ tìm được bản ngã của mình, Honorius ạ. Không như các anh. Chúng tôi thật khó để nhận ra vai trò của bản thân. Tôi cho rằng các anh không nhận ra mình may mắn đến nhường nào đâu. Sự rõ ràng trong mục đích và vị trí là các Ultramarines. Ngay từ đầu các anh đã có danh tiếng không thể bàn cãi, và một vai trò rõ ràng.’

Hắn dừng lại.

‘Suốt nhiều năm, tôi đã khinh bỉ Lorgar,’ hắn nói khẽ.

‘Cái gì?’

‘Anh nghe rồi đấy.’

‘Sorot, anh không được -’

‘Nhìn vào primarch của anh xem, Honorius. Ngài thật kiên định. Thật cao quý. Tôi đã phát ghen với các anh, ghen tỵ với các Imperial Fists, với Luna Wolves, và Iron Hands. Không chỉ mình tôi thôi đâu. Chúng tôi khổ sở vì lạc lối, Honorius ạ. Chúng tôi đổ mồ hôi dưới gánh nặng của một chỉ huy lỗi lạc nhưng lại vô cùng mong manh. Chúng tôi không chỉ gánh vác những lời răn nữa, anh bạn. Chúng tôi còn phải gánh theo Lorgar.’

‘Có những người nhanh chóng nắm bắt vị trí của mình,’ Luciel nói chắc chắn. ‘Tôi đã nghĩ tới điều này. Một số bắt nhịp rất nhanh chóng. Những người khác cần thời gian để thích nghi, để tìm hiểu xem mục đích của bản thân là gì. Primarch của anh, Lorgar vĩ đại, là một người con của Hoàng đế. Luôn sẽ có một vai trò cho ngài ấy. Biết đâu nó sẽ còn cao đẹp hơn cả Guilliman hay là Dorn. Phải, chúng tôi may mắn vì nhận thức một cách rõ ràng. Tôi biết chứ. Các Imperial Fists, các Hands, hay các Angels cũng vậy. Có Terra trên cao, và cả các Wolves of Fenris, và các World Eaters, Sorot ạ. Biết đâu sự thiếu rõ ràng mà anh đang suy tư lại bởi vai trò của Lorgar sẽ là không tưởng tượng nổi.’

Tchure mỉm cười.

‘Tôi không tin được là anh lại nói tốt cho ngài ấy.’

‘Còn sao anh lại không?’

Tchure nhún vai.

‘Tôi nghĩ cuối cùng thì chúng tôi cũng tìm được mục đích, Honorius,’ hắn nói. ‘Nó cho chúng tôi lòng quyết tâm. Chúng tôi thay đổi màu của chiến giáp. Tôi… tôi được đề nghị trở thành một trong những người tiên phong.’

Luciel rùng mình, và cảm thấy khó hiểu.

‘Anh kể cho tôi rồi.’

‘Tôi có thứ phải chứng minh.’

‘Tại sao?’ Luciel hỏi.

‘Tôi phải minh chứng lòng tận trung với mục đích mới.’

‘Vậy bằng cách nào?’ Luciel hỏi.

Tchure không trả lời. Luciel nhận thấy ngón tay của gã Word Bearer rung động, gõ gõ lên mặt bàn. Thái độ gì vậy? Lo lắng ư?

‘Tôi đã học được một thứ,’ Tchure đột ngột chuyển chủ đề. ‘Một mánh trong chiến trận mà tôi nghĩ anh sẽ thấy thú vị.’

Luciel nâng cốc và nhấp một ngụm rượu. 

‘Kể đi,’ anh mỉm cười. 

Tchure mân mê chiếc cốc vại bằng vàng. 

‘Đó là trong trận chiến ở Isstvan.’

‘Isstvan? Có giao tranh ở hệ Isstvan sao?’

Tchure gật đầu. 

‘Tôi không thấy báo cáo về việc đó. Phải chăng là một chiến dịch chinh phạt?’

‘Mới đây thôi,’ Tchure nói. ‘Báo cáo đầy đủ về chiến dịch sẽ được Đại thống soái phê chuẩn. Sau đó nó sẽ được công khai.’

Luciel nhướng lông mày. 

‘Guilliman sẽ không hài lòng khi bị bỏ qua như vậy chút nào. Phải chăng đây là cách Đại thống soái sẽ điều hành cuộc Đại viễn chinh từ giờ trở đi? Guilliman luôn muốn được cập nhật toàn bộ dữ liệu quân sự. Và Isstvan đã thần phục -’

Tchure giơ tay ra hiệu. 

‘Mới đây thôi. Mới toanh. Và đã kết thúc rồi. Primarch của anh sẽ nghe đến nó sớm thôi. Vấn đề là, trận chiến rất đau xót. Đế chế đã đối mặt với một kẻ thù sử dụng quyền năng từ sự phản trắc.’

‘Phản trắc?’ Luciel hỏi. 

‘Anh phải hiểu, nó không phải một chiến lược thông thường. Cũng không phải chiến thuật gây bất ngờ hay bào mòn kẻ địch. Tôi muốn nói tới một vật sở hữu. Một loại quyền năng.’

‘Tôi không chắc tôi hiểu ý anh là gì,’ Luciel mỉm cười. ‘Cứ như là anh đang nói đến… ma thuật vậy.’

‘Gần như là vậy. Kẻ thù tin rằng có sức mạnh ẩn chứa trong sự bội phản. Để đánh bại niềm kiêu hãnh của đối thủ, để che giấu mục tiêu thực sự, và để biến… Chà, chúng tin rằng nó thực sự ban cho chúng sức mạnh.’

‘Tôi không hiểu bằng cách nào.’

‘Không sao?’ Tchure hỏi. ‘Chúng tin rằng hiệu lực của nó phụ thuộc vào cấp độ của sự phản bội. Nếu một kẻ bất ngờ phản bội đồng minh của mình, đó là một cấp độ. Nhưng nếu một kẻ được tin cậy phản bội lại bạn bè. Đó là dạng sức mạnh thuần khiết nhất, bởi sự phản trắc đã cắm rễ quá sâu. Bởi nó đòi hỏi quá nhiều sự băng hoại về đạo đức. Niềm tin. Tình bạn. Lòng trung thành. Sự tin cậy. Sự chân thành. Hành động đó quá mạnh mẽ vì nó vượt quá mọi sức tưởng tượng. Nó đạt tới hiệu lực tương đương với nghi lễ hiến tế bằng máu quyền năng nhất.’

Luciel ngồi thẳng dậy. 

‘Thật thú vị, hẳn vậy,’ anh nói. ‘Khi chúng tin như vậy. Về mặt văn hoá, nó nói lên nhiều điều về nguyên tắc danh dự của chúng. Nếu chúng tin việc đó ban cho chúng sức mạnh, thì có vẻ như đó là hành động mê tín. Và đương nhiên ít có giá trị chiến lược hay kỹ nghệ trong chiến tranh. Trừ tác động về mặt tinh thần, theo tôi nghĩ.’

‘Vậy mà có tác dụng với chúng đấy.’

‘Cho đến khi các anh nghiền nát chúng, đương nhiên rồi.’

Sorot Tchure không trả lời. 

‘Có chuyện gì vậy?’ Luciel hỏi. 

‘Nó giống như hiến tế vậy,’ Tchure nói. ‘Anh tìm ra và thực hiện hành động phản bội đê hèn nhất có thể, và nó giống như hiến tế trong quá trình thực hiện nghi lễ cầu xin chiến thắng và sự huỷ diệt.’

‘Tôi vẫn không hiểu, nó chẳng cho thấy chút chiến thuật nào cả.’

‘Thật sao? Thật sao, Honorius? Nếu có thì sao? Nếu như có cả một loại hình chiến tranh khác, vượt qua tất cả nghệ thuật chiến tranh thực dụng, làm lu mờ mọi quy tắc tác chiến của Ultramarines và cả Đế chế? Một cuộc chiến tâm linh? Một cuộc chiến ma quỷ?

‘Anh nói như thể tin vào điều đó vậy,’ Luciel bật cười. 

‘Hãy nghĩ về điều tôi đang nói,’ Tchure nói khẽ. Hắn nhìn quanh căn phòng, vào đám thuộc hạ đang uống và nói chuyện cùng người của Luciel. ‘Hãy nghĩ mà xem… nếu như các Word Bearers đâm sau lưng các Ultramarines, thì chẳng phải đó là sự phản bội đê hèn nhất sao? Không nói tới Lorgar và Guilliman, vì dù sao họ cũng chẳng ưa gì nhau. Nhưng ở đây, ngay trong căn phòng này, giữa hai người đã là bạn bè thân thiết?’

‘Đó hẳn là sự lừa dối ghê tởm nhất,’ Luciel đồng tình. ‘Tôi thừa nhận nó có chút sức nặng. Giống như cú sốc lớn lên toàn Quân đoàn. Chúng ta miễn nhiễm với nỗi sợ, nhưng sự kinh hãi và bất ngờ có thể bao phủ chúng ta trong phút chốc bởi sự không tưởng của hành động đó.’

Tchure gật đầu. 

‘Và đó chính là vấn đề cốt lõi,’ hắn nói. ‘Sự hy sinh thắp lên ngọn lửa cho cuộc chiến tâm linh.’

Luciel lặng lẽ gật đầu. 

‘Tôi cho rằng anh nói đúng. Thật tốt để hiểu, và cho phép, một kẻ thù mang niềm tin nhường vậy vào thứ quyền năng đáng phỉ nhổ.’

Tchure mỉm cười. 

‘Tôi đã mong anh hiểu,’ hắn nói. 


[mark: -0.19.45]


‘Hiểu cái gì?’ Luciel hỏi. 

‘Tôi được đề nghị trở thành một trong những người tiên phong,’ Tchure nói. 

‘Và?’

‘Tôi phải minh chứng lòng tận trung với mục đích mới.’

Luciel nhìn thẳng vào hắn. 

Chỉ trong một giây. Một giây. Và trong một giây đó, cuối cùng anh nhận ra những gì Sorot Tchure đang muốn nói với anh. 

Rằng để không phản bội một mối liên kết không thể tách rời, Sorot Tchure đã chọn quay lưng với một kẻ khác. 

Chiếc cốc rơi khỏi tay Luciel. Bằng bản năng, bàn tay anh di chuyển đến khẩu súng ngắn của mình. Chỉ có cơn sốc khủng khiếp, không tưởng làm chậm anh lại. 

Nhưng khẩu súng ngắn plasma đã nằm sẵn trong tay hắn. 

Chiếc cốc thậm chí còn chưa chạm mặt bàn. 

Tchure khai hoả. Ở khoảng cách cực gần, tia plasma bắn thẳng vào ngực Honorius Luciel. Tia plasma nóng bỏng như một ngôi sao lùn. Nó làm bốc hơi tấm giáp ngực, vỏ bảo vệ, xương gia cường và tuỷ sống. Nó huỷ diệt da thịt, hai trái tim, và các nội tạng thứ cấp. Nó biến máu thành bụi. Phát bắn như nhát búa đánh bật Luciel văng vào bàn, khiến cho chiếc cốc bị hất tung lên không, vẽ nên một vệt rượu hình bán nguyệt. 

Đại đội của Luciel quay lại, hoàn toàn bất ngờ, không hiểu nổi tiếng súng và cảnh Đội trưởng của mình lại ngã vật trên sàn. Thuộc hạ của Tchure chỉ đơn giản là rút súng. Chúng không hề bị phân tâm bởi tiếng súng. Mắt chúng chưa hề rời khỏi người mình đang nói chuyện cùng, những người đang quay đi vì bối rối. 

Luciel lăn trên sàn, tứ chi co giật, chiếc bàn gãy rơi xuống xung quanh anh. Chiếc cốc vại rơi xuống và nảy lên bên cạnh. Hai mắt anh mở to, kinh hoàng. Phát bắn plasma đã tạo thành một cái lỗ to tướng trên ngực anh. Cơ thể anh bị xuyên thủng. Có thể nhìn thấy sàn tàu qua cơ thể đang co giật. Xung quanh vết bắn, da thịt bị đốt cháy và nấu chín bởi siêu nhiệt áp. Tại nơi lớp giáp bị xuyên qua, đường viền vẫn còn đang nóng đỏ. Các tế bào Larraman không có cách nào để hồi phục vết thương khủng khiếp đến nhường vậy. Tchure đã đứng dậy, xô đổ chiếc ghế ra phía sau. Hắn ngắm thẳng khẩu plasma vào mặt Luciel, và bắn lần nữa. 

Xung quanh hắn, căn phòng bỗng rung chuyển bởi hàng loạt tiếng súng. Hai mươi hoặc ba mươi phát boltgun khai hoả gần như cùng lúc. Những thân thể bọc giáp bay ngược ra sau, gục ngã. Một làn hơi máu tràn ngập không khí trong phòng. 

Chiếc cốc nảy trên sàn lần thứ ba, lăn thành một vòng tròn, rồi cuối cùng dừng lại bên cạnh hộp sọ vỡ nát và cháy xém của Honorius Luciel. 


#lore #calth #ultramarines #wordbearers

Friday, 9 September 2022

 Trích đoạn “Legion”

Biên dịch: Quoc Cuong Do



  • Bối cảnh: Cuộc chiến khuất phục cư dân hành tinh Nurth đang ở giai đoạn cuối cùng. Lực lượng viễn chinh của Đế chế đã dồn quân nổi dậy về thành phố cuối cùng của hành tinh, Mon Lo. Với lực lượng hùng hậu, đội quân bao vây không thể ngờ rằng người Nurthene có thể tổ chức một cuộc phản công. Và họ đã lầm. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, cuộc tấn công của người Nurthene đã chọc thủng phòng tuyến của Đế chế. Trong đoạn trích, Đại đội geno mang tên Lũ hề do hetman Hurtado Bronzi chỉ huy nhanh chóng tổ chức phòng thủ, chuẩn bị cho trận chiến không thể tránh khỏi. 

  • Các từ ngữ cần lưu ý. Do nhiều anh em quen với cách dịch giữ nguyên tên tiếng Anh. Nên mình cảm thấy cần giải thích những từ ngữ mình đã dịch. 

    • Lũ hề: Tên Đại đội geno, nguyên tác là Jokers. 

    • Cảm: Năng lực ngoại cảm của các uxor, nguyên tác là “cept”. 

    • Thời đại Xung đột: Strife age. 

    • Điện đàm: nguyên tác là vox. 


Đội quân Nurthene tràn ra từ đám mây mù cuồn cuộn với số lượng khủng khiếp, một hỗn hợp nhung nhúc những bộ binh và kị binh tràn qua hào lũy và hàng ngũ Đế chế như cơn tuyết lở. Các chiến binh echvehnurth dẫn đầu, những thanh đao cong của họ lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo. Một làn sóng các nurthadtre kéo theo sau. Qua đám bụi và ánh sáng mờ nhạt, những dải lụa hồng của họ tối đặc như mực, tựa hồ một quần thể châu chấu dày đặc. Bronzi trông thấy những cờ hiệu mang hình bông lau và cá sấu bay phần phật, những dải phướn làm bằng da kỳ đà phấp phới một màu xanh kim loại, răng và lưỡi rắn thì lúc lắc trên các cây totem. 

Chúng không hề có đội hình hay hàng ngũ. Kị binh người Nurthene xung phong giữa khối bộ binh. Gã thấy những thương kị, cưỡi trên lưng những con bò sát có kích thước như một con grox. Những con cá sấu khổng lồ, lùi lũi như những hòn than, vảy và răng được bọc vàng, chồm lên phía trước, cõng trên lưng  những tay cung thủ echvehnurth. Những khẩu rocket thô sơ khạc đạn từ đoàn quân như pháo hoa, nổ khắp nơi trong doanh trại. Còn phi tiêu thì dội xuống như mưa. 

Tiếng rì rầm không còn rì rầm nữa. Nó đã trở thành tiếng gầm rú. 

Bronzi búng người khỏi tòa tháp canh và đáp xuống giữa đội lính. Đội hình nào đóng ở phía đông doanh trại bộ binh Outremar hẳn đã bị nuốt chửng bởi cơn bão Nurthene rồi, và Bronzi cũng thừa hiểu quân Outremar đã bị hạ như chẻ tre, rạp xuống như vụ mùa trước đàn châu chấu bệnh hoạn quét qua vị trí của họ. Bronzi nhận ra gã có không tới năm phút trước khi quân Nurthene với tới mình. 

‘Đội hình Akkad!’ Gã ra lệnh cho các bashaw. ‘Ra hàng sau, đại bác lên trước! Khẩu đội cối ở đoạn dốc đằng kia! Truyền lệnh! Truyền lệnh!’

Các “chú hề” di chuyển nhuần nhuyễn như một cỗ máy, tập hợp thành các khối phía nam hào đất. Hai hàng trường thương xen kẽ với súng trường thành đội hình dày đặc xếp dọc theo rìa phía bắc, phía sau chuồng gia súc và dãy nhà tiêu. Mặt các pháo thủ nhăn nhó khi họ khó nhọc vác vũ khí, đạn dược và giá đỡ sang vị trí mới. Một đoàn người chạy cắt qua gã, vác theo ống cối trên vai. 

‘Lên trước! Lên trước!’ Bronzi hét về phía mấy tay chỉ huy súng trường. Gã vung vẩy thanh kiếm cong trên đầu. Tche xuất hiện, và đưa cho gã điện đàm. 

‘Lũ hề, lũ hề, lũ hề đây!’ Bronzi gào lên. ‘Xung kích tại CR88 và rìa đông. Báo cáo xung kích mạnh. Chúng tôi chuẩn bị chống đỡ! Yêu cầu hỗ trợ!’

‘Chúa hề, chúng tôi đã nhận tin,’ đầu kia điện đàm trả lời. ‘Hãy sẵn sàng. Chúc hành quân may mắn. Chúng tôi sẽ tái triển khai tới vị trí của anh.’

‘Đang chờ lệnh,’ Bronzi ngắt lời. Gã ném cái điện đàm lại cho Tche. ‘Dựng cái cờ lệnh chết tiệt lên.’

Bronzi quay đầu nhìn lại vào sự huỷ diệt đang ồ ạt tràn tới bao trùm họ. Gã nhận ra không phải đám quân đông đảo kia làm gã sợ hãi, mà là đám mây bụi đang chầm chậm kéo theo và bao phủ lên chúng, cao cỡ mười lần bức tường công sự. 

Nó như thể một ngọn núi sắp đổ sập lên đầu gã. 


Trong căn phòng của cung điện đã được chuyển đổi thành trung tâm tác chiến là một mớ hỗn độn vô kỉ luật, tràn ngập những tiếng la hét và chỉ trỏ. Một nhóm các uxor và sĩ quan cấp cao tràn vào phòng, đòi hỏi thông tin và chen lấn để nhìn tận mắt vào màn hình hiển thị ba chiều chiếm trọn không gian trung tâm căn phòng. Một số họ chưa kịp mặc đồng phục nghiêm chỉnh, mắt vẫn còn đang ngái ngủ; một số thì đang cài cúc áo. Bao quanh căn phòng, các chuyên viên điện đài thuộc bộ phận Chiến thuật và Hậu cần đọc lên những báo cáo trích xuất từ máy tính bằng giọng nói bị át bởi đám đông. 

‘Báo cáo xung kích ở CR88 và rìa đông!’

‘Số lượng rất lớn!’

‘Các trạm hỗ trợ đang giao chiến! Chúng ta có  -’

‘Không có phản hồi từ CR89 và CR90!’

‘Nhận một báo cáo từ trạm của đội Hussar số 4!’

‘Báo cáo thương vong từ CR91 và -’

‘Nhắc lại đi! Nhắc lại!’

‘Các anh đang mất tín hiệu, CR90 -’

‘CR93 báo cáo quân địch tiếp cận!’

‘Im lặng!’

Thiếu tướng Dev tiến vào từ cửa phía đông. ‘Về vị trí và cư xử cho đúng mực,’ ông gầm gừ. Cả các uxor lẫn sĩ quan, thu mình bởi âm vực và quyền hạn của ông, trở nên im lặng và đứng nghiêm chỉnh. 

Phụ tá của Dev nhận lấy mũ và kiếm của viên thiếu tướng, Dev tiến lại sa bàn, và săm soi vào nó. 

‘Chúng ta bị tấn công bất ngờ?’ Ông hỏi. 

‘Hoàn toàn bất ngờ, thưa ngài,’ một chuyên viên cao cấp trả lời. 

‘Đánh giá thế nào?’ Vị thiếu tướng hỏi, ông rướn người về phía cạnh sa bàn chiến thuật và nhìn xuống. Ánh sáng toả ra từ sa bàn phản chiếu lên mặt ông. 

‘Chúng tôi vẫn chờ thẩm định từ quỹ đạo,’ tay chuyên viên trả lời. ‘Có một hiện tượng khí tượng bất thường gây nên -’

‘Ta không muốn chờ quỹ đạo,’ Dev nói sắc lạnh. ‘Ai đó hãy cho ta một đánh giá xác đáng!’

‘Một cuộc tấn công lớn đã xuyên thủng phòng tuyến vào khoảng mười một kilomet ở giữa CR88 và CR96, Wadi Ghez, còn gọi là Vùng trũng nhỏ,’ Sri Vedt nói, vị Uxor Primus, chỉ tay qua màn hình đa chiều. ‘Tôi không thể đưa ra con số chính xác, nhưng có lẽ khoảng mười ngàn.’

‘Tôi đồng tình với Uxor Primus,’ Uxor Bhaneja nói. ‘Lực lượng của chúng tấn công khoảng tám phút trước, và áp đảo hệ thống của chúng ta bằng số lượng.’

‘Và làm chúng ta bất ngờ?’ Dev hỏi. ‘Một lực lượng tầm cỡ như vậy? Chúng chỉ cần lén đến gần rồi thả cả một sư đoàn lên đầu chúng ta thôi sao? Chẳng lẽ điều đó không vô lý?’

‘Chúng được ngụy trang bởi một đám mây hơi nước,’ Uxor Sanzi nói. ‘Chắc chắn đó không chỉ là đám bụi tạo nên bởi sự di chuyển của chúng. Đám mây đó ập vào công sự trước, với xung lực ngang với một cơn sóng thần.’

‘Lại thêm trò ma thuật nữa sao?’ một sĩ quan Torrent gợi ý.

‘Đừng,’ Dev nói, trỏ ngón tay vào anh ta, ‘đừng có để Nguyên Soái nghe thấy những lời đó.’

Vị sĩ quan Torrent vội chắp tay và lùi đi.

Ánh mắt Dev quét qua các uxor đang đứng quanh bàn. ‘Cảm ơn những báo cáo thẳng thắn của các cô. Liệu chúng chính xác đến nhường nào?’

‘ “cảm” của chúng tôi rất sắc bén,’ Uxor Sanzi trả lời.

‘Chúng tôi cảm nhận được,’ Uxor Bhaneja thêm vào. ‘Tôi có một Đại đội tại CR90, có tên Quân bồi. Tôi “cảm” được rằng họ đều đã chết.’

Dev gật đầu. ‘Ta rất tiếc vì sự mất mát của cô, Uxor Bhaneja.’

Bhaneja gật đầu lại và, mắt đẫm lệ, vùi đầu vào vòng tay an ủi của Sri Vedt. ‘Tất cả rồi sẽ khóc thương trước khi ngày hôm nay kết thúc, thưa ngài,’ Sri Vedt nói.

‘Chúng tôi đang triển khai thiết giáp tại CR713,’ Dynast Kheel thuộc Đại đội Gai tuyên bố, ‘và quân dự bị của Outremar tại Tel Sherak.’

‘Sri Vedt đã điều động bốn đại đội geno đi dọc phòng tuyến để hỗ trợ lực lượng tại CR88,’ Honen Mu nói. ‘Và chúng ta còn cần thêm nữa, theo ý kiến của tôi.’

‘Tôi được biết chúng cũng có những đơn vị thiết giáp,’ một sĩ quan Hort bổ sung. ‘Thiết giáp là những gì chúng ta cần -’

‘Thiết giáp là không đủ,’ Mu đáp lại. ‘Một đợt phản công bằng bộ binh nặng sẽ nhanh hơn nhiều. Chúng là những chiến binh thô sơ với kiếm và thuốc nổ đen, và -’

‘Đừng có phí thời gian tranh cãi!’ Kheel gầm lên, chỉ trích cô uxor nhỏ bé. ‘Vô lễ! Chẳng có trật tự gì cả!’

Honen Mu nhìn thẳng vào mắt của Kheel, hoặc ít nhất là những gì cô có thể thấy dưới lớp kính bảo hộ gồ ghề của gã.

‘Dynast, tôi tin là,’ cô nói không hề kiêng dè, ‘thiếu tướng Dev mới là người chỉ huy ở đây.’

‘Đó cũng là những điều ta nghĩ, Kheel, thế nên thôi đi và ngậm mồm lại,’ Dev khoát tay. ‘Chuyên viên, các Titan gần nhất đang ở đâu?’

‘Princeps Javeth đã điều ba Titan gần vụ tấn công nhất đến tham chiến,’ chuyên viên cấp cao trả lời.

‘Cầu cho mấy tay đó không đứng đực ra đợi lệnh,’ Dev gật đầu. ‘Chúng ta cần lực lượng Hort và Torrent để chặn cơn lũ này.’

Ông bắt đầu dõi theo tuyến quân triển khai xuyên suốt sa bàn, bàn bạc cùng các chuyên viên và sĩ quan. Sri Vedt đứng quan sát, tỏ ra khâm phục những quyết định của ông, và nhẹ nhàng đính chính những chi tiết mà cô cảm rằng chưa hợp lý.

Mu tự hỏi liệu họ có đang quá chủ quan. Lực lượng vây hãm thường phải trả giá vì điều đó. Hạm đội viễn chinh đã gần như chinh phục được toàn bộ hành tinh, và dồn những kẻ chống cự về thành phố cuối cùng còn sót lại để chết. Chẳng ai có thể ngờ quân Nurthene có thể tổ chức phản công. 

Không, đó không phải chủ quan, cô quyết luận. Cô tự nhủ với bản thân những người Nurthene không suy nghĩ như thần dân của Đế chế. Hành động của họ được quyết định bởi những giá trị xa lạ với Mu và đồng loại của cô. Bị đẩy đến bờ vực diệt vong, người Nurthene đã không phó mặc bản thân cho cái định mệnh không thể tránh khỏi. 

Họ đã chống trả, như một con thú bị dồn đến chân tường. 

Chúng ta đã đánh giá thấp giống loài của thế giới này quá nhiều lần, Mu nghĩ. Làm ơn đừng mắc lại sai lầm đó lần nữa. 


Mùi ngải tây bốc lên nồng nặc, và tiếng gầm rú của đoàn quân đang kéo đến đã trở lên lớn đến nỗi Bronzi không còn nghe được những người xung quanh cầu nguyện cái gì nữa. 

Gã liếc sang trái và phải, đánh giá hàng ngũ lần nữa. Lũ hề đã làm tất cả như gã yêu cầu. Mặc dù trong thời khắc căng thẳng tột cùng, cùng với sự gấp rút nhường vậy, đại đội đã tập hợp một cách hoàn hảo. Họ đã sẵn sàng, trường thương và hoả khí kề sẵn trên vai. 

Bronzi đã sẵn sàng cược rằng Lũ hề sẽ là đơn vị quân sự đầu tiên đương đầu đợt xung kích của kẻ thù với sự chuẩn xác và kỉ luật. Cách mà Lũ hề thể hiện mình trong ba mươi phút tới sẽ là tối quyết định. Không hề có khả năng nào mà một đại đội geno có thể đánh bại cuộc tấn công này, nhưng nếu họ có thể cầm chân, hoặc ít ra làm chậm chúng, thì điều đó sẽ quyết định cái ngày đáng nguyền rủa này kết thúc ra sao. 

Một đại đội Outremar tiêu chuẩn, giương cao lá cờ hiệu Samarkand, vội vã vào vị trí bên cánh phải của Lũ hề, án ngữ một hàng cắt qua con đường tạm và một thung lũng bằng phẳng ở phía nam, hướng nhìn thẳng ra sa mạc. Đơn vị Outremar thứ hai, nhỏ hơn, nhưng được trang bị servitor vũ trang, tiến đến phía sau họ, và điện đàm báo cáo đơn vị thiết giáp Torrent số sáu cùng với bộ binh tùng thiết chỉ còn cách Lũ hề một hoặc hai phút. 

Cánh trái của Lũ hề là lớp tường công sự. Sự sắp đặt khéo léo của Bronzi và các thuộc cấp đã giúp Lũ hề được dàn khắp các điểm cao của địa hình không bằng phẳng trên bề mặt doanh trại. Họ nhận được những chỉ dẫn chiến thuật hợp lý từ điện đàm, và “cảm” cũng song hành cùng họ. Bronzi có thể thấy lính của mình tự thắt chặt hàng ngũ nhờ sự chỉ dẫn của Mu. 

Bronzi tự gật đầu với bản thân. Đại đội của gã đã sẵn sàng như mọi khi. Gã giơ cao thanh kiếm và nắm chặt trong tay. Đâu đó là tiếng khoá nòng được nhả ra. 

Làn sóng quân thù chỉ còn cách một phần tư kilomet nữa, và cơn bão bụi cuồn cuộn kéo theo chúng. Một đám lính Outremar đã bỏ chạy trước đó do bị đánh bật khỏi vị trí. Họ hoảng loạn chạy về phía hàng ngũ quân geno, qua các lán và hào đất trống không. Mấy thằng ngu tội nghiệp thế là xong rồi, Bronzi nhận ra. Chúng nằm gọn trong làn hoả lực, mà gã sẽ chẳng thể giữ lính của mình không bắn đủ lâu để đám Outremar đến được nơi an toàn. 

Chiến tranh buộc một người phải lựa chọn, những lựa chọn khó khăn. Ở Tel Utan, Quân đoàn Alpha đã cho thấy rõ những lựa chọn như vậy phải được thực hiện ra sao. Sự thương cảm chỉ là hành động dại dột, ngươi tha cho một mạng người với hậu quả là hàng trăm kẻ khác sẽ phải chết. 

Bronzi ngước lên lá cờ hiệu treo rủ trong không khí khô hạn. Phù hiệu gã hề không gian, vị thần lừa lọc Trisumagister, đang khoác lên mình bộ cánh sặc sỡ, một tay cầm chiếc gậy có gắn chuông, còn tay kia giữ chiếc đồng hồ cát. Vị chúa hề biết rõ sự may rủi độc ác và thờ ơ ra sao, và thời gian cho những kẻ phụ thuộc vào ả ngắn ngủi đến nhường nào. Bronzi tin rằng gã cũng hiểu Quý bà may rủi rõ như lòng bàn tay vậy. Mày trả tiền và hưởng thụ thời gian bên ả, nhưng cũng biết rõ ả sẽ tới bên thằng khác ngay khi mày cần nhất. 

Bầu trời trên đầu đã bắt đầu ngả sang màu máu. 

‘Geno!’ Gã hét lên. 

Đội quân đồng thanh đáp lại. Thời khắc của họ đã đến. 

Bronzi xoay vòng thanh kiếm trên không, cắt những đường nhanh và dứt khoát. Tín hiệu đầu tiên. 

Ở chân dốc bên phải, các khẩu đội cối bắt đầu thả đạn vào ống phóng và lùi lại, đầu nghiêng sang bên. Một loạt âm thanh phụt phụt trống rỗng bắt đầu vang lên. Đạn cối vút lên và dội xuống đội hình quân địch, với cự ly cực kỳ chuẩn xác. Bronzi quan sát tia lửa nhá lên từ những vụ nổ và gật đầu hài lòng. Mỗi vụ nổ lại thổi lên một luồng khói trắng và những mảnh xác lên không trung. 

Gã đưa kiếm lên trước và sau. Tín hiệu thứ hai. 

Các giá đại bác và hỏa lực có điều khiển bắt đầu vang lên chát chúa, khạc đạn điện từ và các tia las chói mắt về phía kẻ thù đang ùn ùn kéo đến. Những hàng chiến binh đầu tiên lập tức bị thổi bay. Khói và máu bốc hơi thổi ngược trở lại vào đám quân Nurthene, từng mảnh thịt đổ rào rào lên đầu chúng. Gã trông thấy một con thằn lằn đang phi nước đại bỗng lật ngửa, đè bẹp những chiến binh đang cưỡi trên lưng nó. 

Bronzi chém thẳng thanh kiếm xuống. Tín hiệu thứ ba. 

Hàng súng trường bắt đầu khai hoả. Âm thanh phát ra từ họng súng lách tách như tiếng cành cây gãy. Từng hàng một nhả đạn, theo hiệu lệnh của các bashaw và “cảm” của Mu, các hàng súng trường ngắm, bắn, ngắm, và bắn. 

Hiệu quả là vô cùng khủng khiếp. Năm trăm khẩu las cạc bin Anatolia, một loại súng liên thanh bắn tia las to bản được phát triển từ súng tiến công Urak-1020 từng là trang bị tiêu chuẩn của mọi đội quân trong Thời đại Xung đột. Chúng được đào tạo và khai hoả bởi những người lính chuyên nghiệp đến mức hoàn hảo để đốt cháy quân Nurthene. Lũ hề đặc biệt nổi tiếng về tài thiện xạ, một thực tế mà Bronzi rất lấy làm tự hào. Mỗi tay súng của Đại đội Hề đều là một thiện xạ theo tiêu chuẩn của quân đội Đế chế. Không một ai trong số họ lại không bắn hạ được mục tiêu đang di chuyển ở khoảng cách chín trăm mét. Bronzi thường xuyên duyệt các yêu cầu cho mượn một hoặc hai tay súng từ các trung đoàn khác để tổ chức đào tạo. Gã cảm thấy tiếc rằng Giaco Faben và Zerico Munzer, hai tay súng tốt nhất của gã, không ở đây sáng nay. Gã đã cho một trung đoàn Gedrosian ở Salkizor mượn mười lăm tháng trước. Lần cuối gã nghe tin, thì đợt tập huấn đã kết thúc, và họ đang trên tàu trở về. 

Hai tên khốn may mắn Giano và Zerico đã lỡ hết cuộc vui rồi. 

Các loạt súng đã tàn sát tám hàng đầu của quân Nurthene một cách chuyên nghiệp, đốn gục cả bộ binh lẫn kỵ binh. Mặc dù một số lính Outremar cũng bị bắn hạ, nhưng Bronzi cảm thấy mừng vì kĩ năng vượt bậc của thuộc cấp đã cứu được đa số. Đám Outremar hoảng loạn chạy vào bên trong hàng ngũ geno, reo hò mừng rỡ vì đã đến được nơi an toàn. Tche nhìn về phía cấp trên. 

‘Tiếp tục bắn,’ Bronzi gào lên, cố át đi tiếng ồn khủng khiếp. ‘Giữ vững đội hình cho đến khi không còn khoảng cách.’ Tche gật đầu. 

Bronzi nâng kiếm và chĩa về phía trước, tầm cao ngang mặt. Tín hiệu thứ tư. 

Đội trường thương, đan xen với đội hình súng trường, bước chân trái lên trước, và hạ giáo xuống tạo thành một hàng rào chết chóc. Các ngọn giáo được gia cường bằng xung lực trọng trường, chúng liên tục được kéo dài cho đến khi mỗi cây đạt đến 10 mét. Các giáo binh dùng bàn chân phải khoá chặt bộ phận đối trọng ở cuối thân giáo. 

Trường lực las ở đầu các mũi giáo bắt đầu nóng lên và bao bọc lấy toàn bộ lưỡi giáo. 

Lao thẳng vào đi, lũ khốn, Bronzi nghĩ, rồi chúng mày sẽ biết cách một đại đội geno nghiền nát chúng mày ra sao. 

Cứ như thể tuân theo mệnh lệnh, lũ Nurthene đã làm chính xác như vậy. 

Tiền quân của bầy quân khổng lồ tràn qua những mét đất trống cuối cùng, vẫn liên tục bị bắn hạ bởi những loạt đạn không ngừng nghỉ. Mười mét, năm, hai, và chúng vẫn lao đến, bất chấp thương vong. Cứ mỗi một người Nurthene ngã xuống, lại có hai tên khác lấp chỗ trống, rồi lại chết, và lại được thay thế bằng bốn tên khác. 

Quân Nurthene đã chạm tới hàng rào giáo binh. 

Những tên đầu tiên bị xẻ ra thành từng miếng. Những hàng tiếp theo bị xuyên thủng như thịt xiên. Các giáo binh geno hạ thấp trọng tâm trước lực va chạm, một số gồng mình và giãy giụa như cá mắc cạn bởi họ bị cây giáo dài nhấc bổng lên khỏi mặt đất, những người khác tuy cố gắng nhưng vẫn đổ sập xuống bởi khối lượng khủng khiếp xác chết đang kéo vặn mũi giáo xuống. Các khối đối trọng dần mất tác dụng trước áp lực đang đè nặng lên chúng, thân giáo gãy vụn còn lớp xung lực trọng trường hỗ trợ nhanh chóng bốc hơi. Các giáo binh bắt đầu dùng mảnh vũ khí gãy để đâm và chém vào cơn lũ đang ùn ùn kéo đến. 

Giờ thì chúng ta đã ở giữa trận chiến, Bronzi nghĩ. 

Cú va chạm của quân Nurthene và hàng ngũ geno tạo nên một chấn lực thổi qua Bronzi. Trong một khoảnh khắc, Lũ hề đã chặn chúng lại, như một con đập trước cơn lũ, nhưng áp lực gia tăng quá nhanh. Quân Nurthene dồn lại, hàng trăm dồn lên hàng trăm, càng lúc càng lèn chặt lên bức tường chiến binh geno. Ở những khoảng trống mà đội hình trường thương bị xuyên thủng, các chiến binh Nurthene ùa vào, xô đẩy và đâm chém. Các chú Hề ngã xuống, bị chém bởi những cơn lốc đao cong, hoặc bị xô ngã lên hàng ngũ phía sau. Những khẩu cạc bin bắn ở cự li gần một cách tán loạn. Bị đẩy lùi bởi hàng lớp người chết và hấp hối từ các hàng phía trước, Lũ hề cố gắng giữ vững đội hình. Xác của cả hai phe tạo thành một bức tường ghê tởm mà quân Nurthene đang nhanh chóng tràn qua. 

‘Rút kiếm, rút kiếm.’ Bronzi hét lên. 

Bashaw Fho, một trong các sĩ quan dưới quyền gã, xoay người để truyền lệnh. Một cây phi tiêu sắt cắm thẳng vào đầu khiến anh ta ngã sấp xuống. Tên của quân Nurthene đột ngột đổ xuống như mưa rào. Tất cả binh lính trong tầm mắt của Bronzi đều bị găm bởi ít nhất một phi tiêu. Bronzi cảm thấy một mũi tên sượt qua đùi phải và một cái khác cắm thẳng vào ủng bên trái. 

Gã gầm lên và tung người về phía trước, kiếm ở một tay, tay còn lại là khẩu ổ xoay Parthian. 

Lý trí đã rời đi nhường chỗ cho bản năng. Gã bắn khẩu súng ngắn và chứng kiến đầu một tên echvehnurth nổ tung toé. Gã đâm thanh kiếm cắt qua một cái sọ. Có gì đó đánh trúng gã ở vùng bụng. Choáng váng, gã lảo đảo, và chém gục một tên Nurthene bằng kiếm. Gã huých vai một tên bằng thân hình đồ sộ, và bắn vào đầu hắn để kết liễu. Gã xoay người, rồi đâm một tên khác vào ngực, và đã phải xoay kiếm thật mạnh mới có thể rút ra. 

Hai mươi giây của trận chiến trôi qua và súng của gã hết đạn. Gã ném nó vào một tên Nurthene. Khẩu súng văng trúng vào đầu hắn và nảy ra. Gã rút ra khẩu súng thứ hai, một khẩu đạn ghém sáu nòng dự phòng đã nạp đạn sẵn. 

Kị binh Nurthene đâm sầm vào một rừng người đang chém giết không phân biệt Nurthene hay Đế chế với một lực khủng khiếp. Những tên cưỡi kỳ đà thắt đai và lắc lư phía trên lớp bộ binh, nom như kị sĩ đang thúc ngựa lội qua bờ nước. Giáo binh móc được vài tên khỏi yên cương. Lũ kỳ đà không người điều khiển nhồng lên, đớp bừa bãi và quăng quật. Thêm những mũi tiêu lao vun vút xuống từ trong luồng không khí nóng, hạ gục hàng tá người. Mặt đất tua tủa những mũi tiêu như vụ mùa. 

Con cá sấu quái vật đầu tiên trườn vào tầm mắt từ trong luồng hơi xoắn hình trôn ốc. Bronzi chưa bao giờ thấy con vật nào to lớn đến vậy: cái đầu với kích cỡ của một chiếc speeder, còn thân thể thì sánh ngang một chiếc xe tăng của Đế chế. Đuôi nó dài tưởng chừng vô tận. Từ trên những chiến kiệu trên cái lưng khổng lồ, các cung thủ Nurthene bận lụa xanh và giáp lưới bạc phóng tên hết lớp này đến lớp khác. 

Những con cá sấu này đơn giản là không gì cản nổi. Lớp vảy đen của chúng đánh bật đạn bay vào và bẻ gãy cán giáo, và chúng chỉ đơn giản là cán qua bất kỳ thứ gì cản đường. 

Bronzi tra kiếm vào bao và ngắm bắn khẩu đạn ghém. Lớp vải trên lưng gã trĩu nặng, và gã hiểu nó đã thấm đẫm máu. Gã ngắm vào chiến kiệu của con cá sấu gần nhất, và khai hoả cả sáu nòng cùng một lúc. 

Bronzi tự làm đạn cho riêng mình, gã nhồi chúng thật chặt bằng dây cước xoắn, mảnh vụn adamantium và các viên bi đúc bằng hợp chất xygnite. 6 viên đạn này có đủ khả năng thổi tung chiến kiệu và xé nát tất cả mọi thứ bên trong. Đạn ghém và cáp xoắn cũng gây tổn thương cho con quái thú. Nó lắc mạnh, rồi chậm chạp chuyển mình với dáng vẻ đau đớn. Bronzi mở bung ổ đạn, các vỏ đạn bốc khói tự động văng ra ngoài. Gã nạp sáu viên nữa bằng bàn tay run rẩy. 

Con cá sấu quay về phía gã, nó hất tung một đám người lên không bằng cái mõm khổng lồ. Bronzi đóng buồng đạn lại và ngắm bắn. Gã bắn lần nữa, các mảnh văng bé xíu chết người của gã thổi bay cổ họng và vai phải con quái thú trong một cơn mưa máu và thịt. Nó đổ ập sang bên, cái mũi ủi xuống mặt đất như lưỡi cày, bốn chân co giật. Đuôi nó quất tứ tung và thổi ba tá cơ thể không may mắn lên không trung. 

Gã định nạp đạn lần nữa, nhưng không có cơ hội. Hai tên echvehnurth lao tới cùng với những thanh đao cong. Gã đỡ được nhát chém đầu tiên bằng khẩu súng hết đạn rồi buông súng để vật lộn với tên Nurthene. Hắn hét vào mặt gã, nhưng Bronzi đã giữ được thanh đao của hắn, kéo hắn lại gần và tung một cú húc đầu làm vỡ mũi. Người tên Nurthene mềm đi và Bronzi dùng hắn như một tấm khiên. Tên echvehnurth còn lại vung thanh đao nhắm vào Bronzi, nhưng thay vào đó hắn lại chém trúng lưng đồng loại. 

Thanh đao cong đột ngột thuộc về Bronzi. Gã rút thanh đao khỏi cái xác, xoay vòng và đâm vào tên echvehnurth thứ hai. Lưỡi đao dài đâm xuyên qua má trái và thoát ra từ phía sau hộp sọ. Bronzi rút lưỡi đao kì dị ra, và chém bừa vào một tên echvehnurth thứ ba đang lao đến từ phía bên trái. Gã chém trượt, nhưng dù sao tên chiến binh cũng vấp vào một cái xác chết và ngã dúi dụi. 

Tche túm lấy vai Bronzi. Khẩu súng ngắn của anh bắn gục tên chiến binh đó. 

‘Lùi lại, het!’ Tche hét lên. ‘Chúng ta phải lui lại!’

Bronzi biết Tche nói đúng. Thật hỗn loạn. Các hàng lối nghiêm chỉnh nay đã tan vỡ, và Đại đội Hề bị xé tan thành các nhóm cận chiến khi quân Nurthene tràn vào. Các khẩu đội cối bị bỏ mặc và áp đảo, và ở cánh phải, đội hình Outremar dường như đã hoàn toàn sụp đổ. 

Luồng khói bụi cuồn cuộn kéo theo đoàn quân Nurthene như tấm áo choàng nhanh chóng tràn qua vị trí của Lũ hề. 

Họ đã làm tất cả những gì có thể. Hurtado Bronzi cảm giác như họ đã chiến đấu trong suốt ba mươi hoặc bốn mươi phút, nhưng trên thực tế chỉ hơn mười phút đã trôi qua. “Cảm” thúc giục các chiến binh geno rút lui để tái vị trí. 

‘Làm đi!’ Bronzi gào lên với bashaw. ‘Ngừng chiến và rút lui!’ Gã đã mong rằng lính của mình có thể rút lui, tái tổ chức để rồi tấn công tạt sườn quân Nurthene. 

Nhưng làn khói bụi đã hoàn toàn bao phủ họ, còn các chiến binh Nurthene ở khắp mọi nơi. Gã chợt nhận ra còn sống mà chạy thoát đã là may mắn lắm rồi. 


#lore #warhammer40k #geno #quoccuongdo